207 Khuất Duy Tiến, Trường Cao đẳng Cảnh Sát Nhân Dân 1. Bạn có thể liên hệ chúng tôi qua mail này: timduongdi.com@gmail.com để trao đổi thêm về chi phí. Liên hệ với chúng tôi thông qua biểu mẫu bên dưới. Chúng tôi sẽ tiếp nhận và phản hồi sớm nhất qua Email cho bạn.
Chương 19. Chương trước Chương tiếp. "Tần Tiểu Mặc." "Có!" "Đi lấy cho tôi chén nước." "Vâng!" Tần Tiểu Mặc là người mới, tân binh có nghĩa là bị sai vặt, nhưng với Tần Tiểu Mặc mà nói, chuyện này cũng không là gì, nàng vẫn vui vẻ chịu đựng, rất nhanh liền nhận
Tác Giả: Nhất Sinh Bán Nhàn. Tình Trạng: Hoàn Thành. Bách Hợp Cảnh Sát Đô Thị Quân Nhân. Chương 97: Ngoại Truyện (Hết) 2 năm trước. Chương 96 (Hoàn) 2 năm trước.
1. Khái niệm cảnh sát. Cảnh sát là cán bộ, công chức nhà nước làm nhiệm vụ giữ gìn trật tự an toàn xã hội. Lực lượng trị an xã hội có tính chất vũ trang của nhà nước, là lực lượng nòng cốt của nhà nước trong bảo vệ trật tự, an toàn xã hội. Lực lượng cảnh
Những người này, có người đã từng gắn bó với công ty ngay từ ngày đầu thành lập, cũng có những người mới từ công ty khác chuyển đến. Bill Gates luôn quan tâm tới những nhân tài biết nhiều lĩnh vực, tức là vừa am hiểu kỹ thuật lại vừa biết quản lý kinh doanh.
Như vậy, theo quy định thì cảnh sát giao thông phải thực hiện động tác chào hoặc chào bằng lời nói theo điều lệ. Tuy nhiên, nếu thuộc 03 trường hợp sau thì không phải chào gồm: Biết trước người đó có thực hiện hành vi có dấu hiệu của tội phạm; Đang có lệnh truy nã.
Nam nhân có một nữ nhân giống như Vương Cảnh thì e rằng ngày nào cũng say. Cuộc vui có náo nhiệt đến đâu cũng có lúc đến hồi kết. Đám bằng hữu lục tục ra về, trong gian KTV chỉ còn lại ba người. Ngoại trừ Lý Kha và Vương Cảnh, người còn lại là Doãn Xuyên.
BtDZ. "Được rồi." Lưu luyến chia tay xong, Tần Tiểu Mặc đi xuống xe, đứng ở trước cổng nhìn Diệp Tử rời đi. Sau đó mới chậm chạp lê bước trở về văn phòng. "Ô, vừa rồi tôi nhìn thấy bên ngoài có đậu một chiếc Audi đời mới nhất, Tiểu Mặc, đừng nói đó là của bạn trai chất lượng tốt mà cô theo đuổi nha?" Tiểu Lâm vừa cười hỏi vừa đi vào phòng Tần Tiểu Mặc. "Ừ, nàng phải về Anh quốc ..." Tần Tiểu Mặc rầu rĩ không vui ngồi xuống. "A? Là người Anh sao ?" Trần Hiểu Hiểu nhiều chuyện, vội vàng từ phía sau vươn đầu qua nói. "Ừ, là con lai, sống ở bên đó." Tần Tiểu Mặc đem kế hoạch nhiệm vụ buổi chiều lấy ra nhìn lần nữa. "Không phải chứ, điều kiện tốt như vậy sao! Bởi... Tôi nói, lúc nào đó cô giới thiệu bạn trai cho tôi đi, tôi không cần là con lai, chỉ cần có chút tiền và đừng quá xấu là được." "Được nhiêu đó, cho dù có hết điều kiện, người ta cũng không muốn anh." Đặng Tử đả kích Trần Hiểu Hiểu. Tựa hồ cùng Trần Hiểu Hiểu tranh cãi là phương thức giải trí duy nhất của mọi người trong đội. "Ê, anh..." "Được rồi, tám nhảm cái gì nữa, chuẩn bị xuất phát đi. Năm phút nữa tập hợp trước cổng. Tần Tiểu Mặc, Trần Hiểu Hiểu, hai người các người đi theo đội trưởng đội một đến quán bar Hoành Hoa, cùng mọi người phá án." Hoàng Hạo nói xong liền đi ra ngoài, đoán chừng phải đi chuẩn bị công tác. Trần Hiểu Hiểu cùng Tần Tiểu Mặc nhìn nhau liếc mắt một cái, vội vàng lấy chìa khoá mở ngăn kéo lấy súng rồi đi ra khỏi phòng. "Tốt rồi, đội hai bên này." Lên xe, Tần Tiểu Mặc và Hiểu Hiểu tựa như thay đổi thành người khác, vẻ không đứng đắn tiêu biến, trong xe cảnh sát im ắng, bởi vì là đột kích hành động, cho nên xe cũng không mở đèn cảnh sát hay hú còi. "Lần này kế hoạch hành động hẳn là mọi người đều biết rồi chứ? Quy mô lớn, có hợp tác với cứu hộ và phòng cháy, tuần cảnh, trị an, hình sự đều tham dự. Xe chúng ta đi quán bar Hoành Hoa tiến hành đột kích. Hoành Hoa là bar lớn nhất thành phố, mỗi ngày lượng khách rất lớn, sau quán bar có rất nhiều phòng, khả năng có nhiều phần tử xấu chọn lựa làm nơi giao dịch, cho nên mục tiêu của chúng ta đêm nay chính là rà soát mấy phòng đó. Phía trước nếu có thể không kinh động đến thì tốt. Hoặc là chờ phía sau xong rồi hãy nhìn đến phía trước. Có rõ chưa?" "Hiểu rõ." "Hiểu rõ." "Hiểu rõ." "Tần Tiểu Mặc, Trần Hiểu Hiểu, hai người các cô đi theo phía sau Vương Cương, không cần đi phía trước, nếu thấy bọn buôn lậu thuốc phiện, liền tiến lên, còn không có, thì các người hỗ trợ ở phía sau." đội trưởng đội một chỉ huy nói. "Vâng". "Rõ". Tới chỗ ngồi, Tần Tiểu Mặc mới phát hiện quy mô càn quét lần này thật không phải nhỏ, các nàng đi theo một xe tuần cảnh, có điều đây chưa phải hành động quy mô lớn nhất, cho nên không có sự hỗ trợ của đặc công, trên cơ bản chỉ có hình cảnh hành động, còn tuần cảnh phụ trách bắt người áp giải về đồn chờ xử lý. "Hành động, các người, từ phía sau từ từ vào đi." "Đội bên trái từ bên này bọc đánh." "Còn bên đây, đội bên phải." Đội trưởng ra nhiệm vụ, ngồi trên xe chỉ huy từ một nơi bí mật gần đó. Tất cả mọi người nghe theo sự an bài của đội trưởng mà hành động. Tần Tiểu Mặc cầm súng trong tay, đi theo sau Vương Cương, Trần Hiểu Hiểu theo sát bên cạnh Tiểu Mặc, tay cũng cầm súng, cảnh giác nhìn bốn phía. "Tổ ba, từ cửa trước đi vào. Đừng làm kinh động. Chờ mấy tổ kia hành động rồi hãy vào." Đội trưởng tiếp tục chỉ huy. Tổ trưởng tổ ba ra hiệu cho người trong tổ, tất cả đều gật gật đầu. "Hành động!" mệnh lệnh truyền tới, động tác mọi người bắt đầu nhanh, chân cũng rất nhanh đi đến gian phòng nghỉ. "Đừng nhúc nhích, cảnh sát đây." "Không được nhúc nhích." "Các người muốn làm gì!" Mấy người trước Tiểu Mặc rất nhanh đá văng cửa phòng, dựa theo nguyên tắc hành động. Hình cảnh hành động nhanh chóng hơn nữa có trình tự, chỉ lát sau liền khống chế được tình hình. Quả nhiên không ngoài dự đoán của đội trưởng, trong gian phòng phía sau quán bar đều là nam nữ đang mua bán dâm, có người đã cởi hết, có người vẫn còn ít vải trên người, nhưng nhìn thấy cảnh sát, trước tiên ai cũng che mặt lại. "Đứng lên! Mặc quần áo vào..." "Đi, lại đây bên này." Mấy người cảnh sát đi vào trong phòng bắt đầu xử lý. "Đồng chí cảnh sát a, anh hiểu lầm rồi, tôi đây là..." Trong phòng vậy mà còn có gã đàn ông không cam lòng muốn giải thích. "Tôi hiểu lầm? Anh nhìn trên người anh xem còn có mảnh vãi nào không? Còn kêu ca cái gì, ngồi xổm xuống." Cảnh sát cũng không kiên nhẫn nghe bọn hắn giải thích, mắt thấy thực tế rõ rành rành. Lúc này đội trưởng đội một cũng từ trên xe bước xuống, đi đến gian phòng lớn nhất. "Đội trưởng, cái này là ở trong phòng tìm được, là một cuộn phim." "Đội trưởng! Đây là bộ bài tú lơ khơ...". "Đội trưởng, còn có giường đôi." "Đội trưởng, khóa không phù hợp yêu cầu." "Ừ, trước đem mấy cái sai quy định thu hồi đi. Kiểm tra lần nữa xem còn gì không." Không thể nghi ngờ nơi này là một ổ mại dâm . Đội trưởng đội một không hổ là một hình cảnh có kinh nghiệm lão làng, hắn biết cách đột kích thế nào để đạt được thu hoạch lớn nhất. "Tốt, chúng ta đi phía trước nhìn xem." Đội trưởng vung tay lên, mấy người hình cảnh liền đi theo, cảnh sát nhân dân mặc cảnh phục và thường phục đều đã sớm ở bên ngoài đợi thật lâu, chờ đội trưởng đi ra rồi bọn họ mới đem đám người vừa bắt được dựng đứng lên, ai bị bắt giữ, ai phải phạt tiền đều túm ở đó, không buông tha một người. "Hình như... không có chuyện gì cho chúng ta làm a..." Tần Tiểu Mặc có chút thất vọng, nói nhỏ bên tai Trần Hiểu Hiểu. "Vốn là không có chuyện gì cho chúng ta đâu, phía sau này không dễ dàng bắt được bọn buôn lậu, bọn họ biết giao dịch ở dây sẽ dễ dàng toàn quân bị diệt, cho nên đều giống nhau, trộn lẫn trong quán bar, chút nữa khả năng sẽ đụng phải." Trần Hiểu Hiểu giải thích. "Như vậy sao, giống nhau ở chỗ nào?" "Giống nhau đều hành động ở quầy bar, bỏ thuốc vào trong ly người khác." "Bọn chúng ở sàn nhảy tương đối nhiều, nơi đó rất hỗn độn, chúng ta khó bắt được chúng." Trần Hiểu Hiểu nói. "Ừ, tôi đã biết, trong chốc lát quan sát xem." "Đi, em đi theo tôi a, tuy rằng tôi đánh nhau không được, nhưng nhãn lực cũng không tệ lắm, vừa thấy một cái là trúng người liền, xem ánh mắt của tôi làm việc nè." Trần Hiểu Hiểu vỗ vai Tần Tiểu Mặc. Hoàng Hạo để Trần Hiểu Hiểu đi cùng Tần Tiểu Mặc cũng không phải không có lý, kinh nghiệm thực tiễn của Hiểu Hiểu tương đối phong phú, lại là con gái, có thể hợp sức với Tần Tiểu Mặc. "Uh." Bởi vì sợ quấy nhiễu lên, cho nên các tổ chia nhau hành động. Ai bắt tệ nạn thì bắt, ai bắt buôn lậu thuốc phiện thì lo tập trung thuốc phiện, Tần Tiểu Mặc và Hiểu Hiểu cũng sớm đi vào. Trần Hiểu Hiểu mang theo Tần Tiểu Mặc lập tức hướng quầy bar đi đến, phía sau có vài người dân phòng và cảnh sát nhân dân mặc thường phục đi theo. "Ạn đang làm gì" Trần Hiểu Hiểu vừa đi vào quầy bar, liền nhanh chóng kéo tay một người đàn ông. Tần Tiểu Mặc nhìn hắn chằm chằm, chỉ thấy vẻ mặt hắn hơi chột dạ, khuôn mặt đáng khinh, trong tay nắm một ít chất kết tinh màu trắng. "Ma tuý đá à?" Trần Hiểu Hiểu cười lạnh một tiếng, nói. Gã nhìn thấy cảnh phục trên người Trần Hiểu Hiểu, run lên một cái. "Đồng chí cảnh sát, tôi là người tốt, ma tuý đá gì chứ, đây là chút đường thôi, tôi vừa kêu phục vụ lấy, cô xem tôi..." "Vô nghĩa nhiều lời như vậy làm chi, có phải hay không ma tuý đá, kiểm nghiệm liền biết được." Cảnh sát nhân dân bên cạnh nhìn thấy Trần Hiểu Hiểu nháy mắt ra dấu với hắn, vội vàng đến tiếp nhận, áp giải hắn đi. "Đi!" "Đừng nhìn, các người! Không được nhìn!" Cảnh sát mặc thường phục bắt gã đó đi ra ngoài, thỉnh thoảng hét to vài câu, để mấy người khác đừng nhìn về phía bên này. Nhưng động tĩnh lớn như vậy, các nàng còn mặc cảnh phục, nếu không phải quá say thì ai lại không biết là đang xảy ra chuyện gì, mấy người trong bar cũng chột dạ, thấy cảnh sát đều sợ hãi, do đó đa số mọi người bắt đầu xôn xao, nối đuôi nhau đi ra khỏi bar. "Tiểu Mặc, tên kia, áo gió màu đen, có vấn đề." Trần Hiểu Hiểu chỉ vào một gã áo khoác đen cách các nàng mấy mét, nói ra. Chỉ thấy gã đó vẻ mặt lo lắng, tay vẫn đặt trong túi quần, thỉnh thoảng lại nhìn qua hướng các nàng, vừa nhìn là biết có vấn đề. Nhưng tên này thân hình tương đối cao lớn, so với tên gầy nhom khô quắt lúc nãy khác xa, bởi vậy Trần Hiểu Hiểu không dám tuỳ tiện hành động. "Ok." Trần Hiểu Hiểu cũng nháy mắt ra hiệu cho đồng đội phía sau, kêu bọn họ theo giúp Tiểu Mặc. "Tiên sinh, anh..." Tần Tiểu Mặc mới vừa mở miệng, gã càng bước đi nhanh hơn, động tác này cho thấy Trần Hiểu Hiểu phán đoán không sao, hắn thật có vấn đề. Mọi người nhìn nhau liếc mắt một cái, đồng thời rất nhanh đuổi theo hắn. "Đứng lại!" "Anh, đứng lại!" Gã dùng sức đẩy đám người phía trước ra che chắn, hướng cửa quán bar chạy ra. Mấy người Tần Tiểu Mặc truy đuổi phía sau. Đám đông chật chội làm các nàng luôn xém chút nữa là đuổi kịp hắn. "Đứng lại!" Gã này thoạt nhìn cũng là một tay già đời có kinh nghiệm phong phú, hắn biết loại đột kích này bên ngoài sẽ vây đầy xe cảnh sát, bởi vậy chỉ chạy ra hướng thoát hiểm. Bên trái quán bar có một cửa thoát, vừa đi ra là đụng một cái hẻm nhỏ, mọi người không nghĩ đến gã lại vòng vo chạy ra cửa này, tay chân lanh lẹ chui vào ngõ nhỏ. Tần Tiểu Mặc không chút suy nghĩ, liền chạy theo hắn vào hẻm, mấy người Trần Hiểu Hiểu đều bị ngăn ở ngoài, chỉ có thể từng bước thông qua. "Anh đứng lại đó cho tôi!" Tần Tiểu Mặc đuổi theo, bắt lấy tay hắn. Hắn dùng sức, cụng đầu vào Tần Tiểu Mặc. Nàng bắt bả vai hắn, vốn định quật ngã hắn, nhưng tên này quá mức cường tráng, Tiểu Mặc cho tới bây giờ chưa từng thử đánh nhau với người cường tráng đến thế này. Tần Tiểu Mặc không định đánh áp sát, nàng rất nhanh đã học được "sát chiêu", dễ dàng tạo thành thương vong, nhưng đối phó với gã không có vũ khí trong tay, các thế đánh gần tương đối thích hợp. Nghĩ đến đây, Tần Tiểu Mặc trong lòng liền có chủ ý, hai tay nắm lại thật tự nhiên. Lúc này hắn ta cũng sợ, từ trong ngực lấy ra một con dao nhỏ đâm tới Tần Tiểu Mặc. Nàng nhanh chóng vươn tay trái bắt cổ tay đối phương. Sau đó rất nhanh giơ chân phải đá vào chân trái của hắn, làm tên xấu xa mất đi trọng tâm. Lúc này Tần Tiểu Mặc nhân cơ hội dùng tay phải ôm chặt người hắn, vận dụng hết sức lực quật hắn về phía trước.
Reads 680,053Votes 20,150Parts 98Complete, First published Jan 25, 2016Table of contentsMon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Mon, Jan 25, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Chương 54 - Phiên ngoại đặc biệt đêm thất tịch thú cưngTue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Tue, Jan 26, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Wed, Jan 27, 2016Chương 97 - Ngoại Truyện HếtWed, Jan 27, 2016Tác phẩm Cảnh sát nhân dân có người yêu rồi Tác giả Nhất Sinh Bán Nhàn Thể loại Hiện đại, HE Tình trạng bản gốc Hoàn 96 chương Tình trạng edit Hoàn. Editor BlackObs Tiềm Thuốc Bắc . Hy vọng các bạn tôn trọng tên truyện cũng như nhân vật của câu chuyện, việc đổi tên nhân vật sẽ làm truyện mất đi vẻ đẹp của riêng nó Couple Diệp Tử & Tần Tiểu Mặc ngự tỷ thụ & cảnh sát Chòm sao Ma Kết & Bạch Dương - Lưu ý tôi ko edit truyện này nhá671tiểu-thuyết-chung
"Tiểu Vương! Bên này..." Các nàng mới vừa đi gần lên phía trước, đã có người hướng các nàng kêu lên, Tần Tiểu Mặc nhìn qua phía thanh âm, là một người nam có trang bị đầy đủ, có lẽ là bộ đội đặc chủng. "Suỵt...." Tiểu Vương liếc nhìn hắn một cái, làm cho hắn nhỏ giọng lại, sau đó kéo Tiểu Mặc đi qua đó. "Thế nào rồi ?" Tiểu Vương hỏi. "Uhm.. nãy giờ chỉ có bốn, năm người đi đến, mấy người trước hình như chỉ là công nhân lao động bình thường, người vào cuối thì giống như là ông chủ." Người nam nói. "Uh, người của tổ điều tra thì ở đâu?" Tần Tiểu Mặc nghĩ nghĩ, hỏi. "Bên kia." Người nam chỉ chỉ bên phải, Tần Tiểu Mặc thật miễn cưỡng mới phát hiện một đồng sự tổ trinh sát, bọn họ trốn ở sâu trong đám cây cối, mũ và quần áo trên người đều là màu xanh. "Cảm ơn." Tần Tiểu Mặc đi qua hướng bên kia, Tiểu Vương cùng Tiểu Lưu cũng vội vàng đi theo. "Lão Mã." Tần Tiểu Mặc nhỏ giọng gọi một tiếng. "A, cô tới rồi." Lão Mã nhìn thấy Tần Tiểu Mặc, vội vàng cười cười với nàng. "Anh mai phục ở đây đêm hôm qua rồi phải không, thế nào ?" Tần Tiểu Mặc hỏi. "Bước đầu dự đoán đại khái có 8 người, bọn chúng đến tối sẽ đi ra, sau đó để một tên ở ngoài canh gác, và một tên đứng thủ phía dưới." Lão Mã đem kết quả điều tra nói cho Tần Tiểu Mặc. "Chỉ hai người?" Tần Tiểu Mặc nhíu mày, có chút không tin. "Chỉ hai thôi, quá càn rỡ." Lão Mã cũng không tin nổi, nhưng kết quả bọn hắn điều tra được chính là như vậy. "A, rất có tự tin, phỏng chừng là bỏ ra rất nhiều tiền mua chuộc hải quan và người của bến tàu". Tần Tiểu Mặc cười thầm hai tiếng, gã anh trai kia vừa nhìn thấy chính là một tên tự kỷ, không biết đến một ngày nào đó hắn có hối hận vì mình tự kỷ hay không nữa. "Cũng chỉ có thể đoán vậy". Lão Mã gật gật đầu. "Vừa rồi Tiêu Quyến đi vào, chúng ta dùng thiết bị nghe trộm, nghe nói hắn còn có thể đến vào ngày mai". "Vậy hiện giờ tính thế nào?" Tần Tiểu Mặc hỏi. "Tổ trưởng nói nghe lời cô, chúng tôi đều chờ cô, cô nhiều chủ ý, mau suy nghĩ một chút." "Chuyện này nên tốc chiến tốc thắng, chờ càng lâu thì mọi người tiêu hao tinh lực càng nhanh, huống hồ Tiêu Quyến mới vừa nói ngày mai lại đến thì có lẽ sau đó sẽ không đến nữa, tối nay và ngày mai là có thể đem chuyện này giải quyết, anh nói tổ trưởng thừa dịp hôm nay bầu trời tối đen, phái nhiều người đến đây." Tần Tiểu Mặc nói. "Được" "Cụ thể thì... để tôi cùng mọi người thương lượng một chút." "Ok" Tần Tiểu Mặc triệu tập mấy người tổ điều tra, tổ kỹ thuật, gồm cả Tiểu Vương và Tiểu Lưu. Cả đám nằm sấp núp sau bụi cỏ, bắt đầu thương lượng sự tình. "Lão Mã, gọi điện thoại cho tổ trưởng, kêu hắn thu phục cho xong người của bến tàu và hải quan, không cần kinh động bên này, tay chân nhẹ nhàng một chút, hắn biết nên làm thế nào". "Uh" Lão Mã nhận được mệnh lệnh, lập tức đi liên hệ Trần An Khánh . "Như vậy đi, đêm nay có hai tên canh gác, thời điểm rạng sáng, hạ gục hai tên đó, cái này không thành vấn đề chứ?" Tần Tiểu Mặc hỏi. "Chị Tần, để đó cho hai chúng ta, tôi và Tiểu Lưu nhanh nhạy mà loại chuyện này cũng làm nhiều rồi" Tiểu Vương và Tiểu Lưu ăn ý nháy mắt với nhau. "Được, vậy hai người. Đừng bứt dây động rừng, bọn chúng đều ở bên kia, cách không xa đâu". "Yên tâm." Tiểu Vương ra hiệu Ok. "Tổ kỹ thuật, vấn đề mở khoá, các ngươi có thể chứ?" Tần Tiểu Mặc hỏi. "Không thành vấn đề, loại khóa tiên tiến nhất cũng ngăn không được chúng tôi" người bên tổ kỹ thuật thoạt nhìn rất tự tin, tất nhiên Tần Tiểu Mặc cũng hiểu được Trần An Khánh sẽ không an bài mấy tên phế vật đến đây. "Hạ xong hai tên lính canh thì các người liền đi mở khoá, để Tiểu Vương và Tiểu Lưu vào thu phục mấy gã trong kia, sau đó...chúng ta sẽ vào thu thập chứng cứ, mang thêm vài người, thu xong chứng cứ thì để Lão Mã mang đi trước, mấy người chúng ta ở phía dưới chờ Tiêu Quyến ra mặt" Tần Tiểu Mặc nói. "Vậy bên ngoài..." "Bên ngoài đương nhiên xếp đặt nhiều người, chờ tất cả bọn chúng vào hết rồi thì bao vây nơi này, bọn chúng có chắp cánh cũng không trốn được". Tần Tiểu Mặc nói. "Kế hoạch này, có phải quá đơn giản hay không?" Có người nêu ra ý kiến. "Đây cũng không phải kịch bản phim truyền hình, bắt được người là xong rồi" Bác Văn nói. "Sẽ được, theo tôi đi vào, chọn vài người có thể đánh nhau". Tần Tiểu Mặc cười cười, nói. "Người bên chúng ta có thể đánh rất tốt." Tiểu Vương chỉ chỉ mấy người bộ đội đặc chủng phía sau. "Tôi không lo lắng chuyện này, có hai người các anh hẳn là không sao, chọn giúp ta vài người thông minh nha ." Tần Tiểu Mặc nói. "Ok" Lúc này, Lão Mã cùng Trần An Khánh cũng tán gẫu xong rồi, hắn vội vàng lại báo cáo cho Tiểu Mặc. "Tổ trưởng nói chuyện đó không thành vấn đề, khi nào cô bàn xong kế hoạch nói cho mọi người biết cũng nói hắn biết một tiếng". Lão Mã truyền đạt lời tổ trưởng. "Được. Tôi sẽ nói với tổ trưởng". "Bác Văn anh nói lại kế hoạch cho Lão Mã nghe đi, nếu khả thi, chút nữa tôi sẽ nói cho mọi người biết." "Hiểu rồi". Tần Tiểu Mặc gọi điện thoại cho Trần An Khánh, nói ra kế hoạch, trên tổng thể là được đồng ý, chỉ sửa thêm vài chi tiết, Tần Tiểu Mặc cảm thấy Trần An Khánh nói có lý, có chút phương diện nàng không có được kinh nghiệm như Trần An Khánh, còn phải học hỏi nhiều. "Tổ trưởng, anh thực hiểu biết tâm lý tội phạm a." Tần Tiểu Mặc nói. "Tôi làm nghề này nhiều năm như vậy mà còn không biết thì hết nói nổi". "Cũng phải." "Nếu làm lâu cô cũng có thể như tôi, hiện giờ đừng nói nhiều lời vô nghĩa, cô an bài qua cho bọn họ đi". "Tôi lập tức đi nói." "Uh". "Cô nhớ đêm nay cho người đến ứng nha" Tần Tiểu Mặc lại một lần nữa dặn dò. "Dong dài, yên tâm đi." Trần An Khánh cúp điện thoại. Tần Tiểu Mặc nhìn di động hít một hơi, đi qua phía đồng nghiệp nói lại phương án sau khi sửa đổi, bọn họ đồng ý rồi Tần Tiểu Mặc mới báo kế hoạch hết cho mọi người. "Nhớ kỹ, chút nữa cô nhớ giấu tên kia đi, bịt miệng hắn lại rồi hãy hành động tiếp, đừng để hắn phát ra âm thanh." Tần Tiểu Mặc dặn dò Tiểu Vương. "Được". "Sau đó... Tiểu Vương, anh..." Tần Tiểu Mặc muốn hỏi Tiểu Vương chọn ai đi vào với nàng, nhưng lại ngại hỏi ra ngoài miệng, giống như mình đang kỳ thị người khác. "A, Tưởng Đại, cậu lại đây, còn có..." Tiểu Vương chỉ vài người, kêu bọn họ qua bên này, thoạt nhìn đều sáng sủa, Tần Tiểu Mặc cũng hiểu là họ không tệ. "Được, vậy các người theo tôi đi vào thôi, có mặc áo chống đạn chưa, tôi sợ Tiêu Quyến và bọn bảo tiêu bên cạnh hắn có mang súng" Tần Tiểu Mặc hỏi. "Chị Tần, chị đừng lo lắng chuyện này, đội ngũ chúng tôi tuyệt đối mang trang bị đầy đủ, cô nhìn lại mình kìa, cái gì cũng chưa chuẩn bị." Tiểu Vương nói xong liền lấy bộ áo chống đạn đưa cho Tần Tiểu Mặc. "Của chị đây". "Cảm tạ! Thật là có tâm..." Tần Tiểu Mặc lộ ra tươi cười. "Không có gì, chị có súng chưa?" "Có, không cần cho tôi." Tần Tiểu Mặc sờ sờ khẩu súng bên hông, mỉm cười, nàng còn bảo bối cất giấu mà. "Vậy quyết định thế nhé, kế tiếp... các người qua bên kia, chỗ đó đó, từ đó đi qua." Tần Tiểu Mặc chỉ điểm. Thời gian trôi qua cũng rất nhanh, sau khi ăn uống no đủ rồi, Tần Tiểu Mặc an tâm chờ đợi bộ đội bên ngoài đến viện trợ. Trần An Khánh quả nhiên giữ lời, còn chưa đến mười giờ, người đều đến đông đủ. Tần Tiểu Mặt nhìn đến hoa mắt, đây cũng quá lố đi, 30 người sao?! "Các người tới đây sao không có động tĩnh gì vậy?" Tần Tiểu Mặc hỏi. "Xe đậu tuốt bên kia, sợ gây chú ý, nên chúng tôi đi bộ tới." Đội trưởng trong nhóm trả lời Tần Tiểu Mặc. "Vất vả cho các người rồi." Tần Tiểu Mặc chân thành nói. "Không có gì, vì nhân dân phục vụ thôi." Đội trưởng là một người chuyên nghiệp, nở nụ cười hiền lành. "Được rồi, phiền toái các người tìm chỗ ẩn mình, khi nào đến thời cơ các người cũng biết chứ?" Tần Tiểu Mặc hỏi. "Uh, biết, đến lúc đó chúng tôi sẽ bao vây kín bên ngoài, yên tâm, hắn trốn không thoát đâu". Đội trưởng vỗ ngực cam đoan với Tiểu Mặc. "Tôi tin các người." Các nàng là đoàn đội tác chiến, kiêng kị nhất chính là không tín nhiệm, Tần Tiểu Mặc cho đội hữu của mình nguyên vẹn tín nhiệm, nàng tin tưởng nàng cùng mọi người sẽ hợp tác với nhau thật ăn ý. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người ở bên trong tựa hồ cũng lục tục đi ra, bao gồm cả Tiêu Quyến. Tần Tiểu Mặc nhìn hắn lái xe thong thả rời đi, phát thệ nhất định phải đem hắn ra trước pháp luật, chị Diệp còn ở nhà chờ đợi mình trở về còn gì. "Mọi người nghỉ ngơi một chút đi, giữ thể lực để rạng sáng khởi công." Bác Văn nói. "Uhm nghỉ ngơi chút đi, đừng ngủ say như chết là được, không chú ý liền dễ dàng gặp chuyện không may." Tần Tiểu Mặc nói thêm vào. Trời đã muốn khuya, mấy người công nhân canh gác tựa hồ cũng bắt đầu buồn ngủ, Tần Tiểu Mặc nhìn chằm chằm mấy tên đó, tìm kiếm thời cơ ra tay. Chờ đến rạng sáng 4 giờ, đám người đó mới ngủ, còn phát ra vài tiếng ngáy to, mọi người sớm đã nóng lòng muốn hành động, Tần Tiểu Mặc nhìn đồng hồ thấy đến lúc rồi, liền đẩy người Tiểu Vương. "Tiểu Vương, bắt đầu động thủ đi, nhớ cẩn thận, anh có thể làm được". Tần Tiểu Mặc vỗ vỗ bả vai của nàng. "Yên tâm." Tiểu Vương tự tin cười cười, từ sau rừng cây tiến ra. Tất cả mọi người gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Tiểu Vương rời đi. Tiểu Vương đến phía sau tên canh gác, hắn quả thật ngủ rất say, hoàn toàn không ý thức có nguy hiểm đến gần. Chỉ thấy Tiểu Vương giơ tay bịt miệng hắn, hắn thậm chí không kịp phản ứng, đã bị Tiểu Vương làm cho bất tỉnh. "Thành công, tổ kỹ thuật ! Mau, mở khóa." Tần Tiểu Mặc thúc giục. "Rõ." Ba người tổ kỹ thuật cầm công cụ hướng đi ra. "Này, đèn nè!" Lão Mã cầm đèn pin đuổi theo phía sau, các đồng nghiệp đều nhịn cười, Tần Tiểu Mặc càng là nhịn không được cười lên tiếng, không khí nhất thời thoải mái chút ít. "Tôi đi qua xem, ổn thì gọi các người" Tần Tiểu Mặc quay qua nói với Tiểu Lưu. "Được, cầm đèn ra hiệu là tôi biết". "Uh". Tần Tiểu Mặc đứng lên, từ phía sau lẻn đến chòi canh gác, nhìn người tổ kỹ thuật mở khoá. Tần Tiểu Mặc mở to mắt nhìn, đây là khoá vân tay, thoạt nhìn kiểu dáng rất tân tiến.
Reads 618,543Votes 32,657Parts 99Complete, First published May 31, 2019Table of contentsTue, Jun 4, 2019Tue, Jun 4, 2019Wed, Jun 5, 2019Thu, Jun 6, 2019Sat, Jun 8, 2019Mon, Jun 10, 2019Thu, Jun 13, 2019Fri, Jun 14, 2019Sat, Jun 15, 2019Mon, Jun 17, 2019Mon, Jun 17, 2019Wed, Jun 19, 2019Thu, Jun 20, 2019Fri, Jun 21, 2019Mon, Jun 24, 2019Tue, Jun 25, 2019Thu, Jun 27, 2019Mon, Jul 1, 2019Thu, Jul 4, 2019Fri, Jul 5, 2019Tue, Jul 9, 2019Fri, Jul 12, 2019Tue, Jul 16, 2019Wed, Jul 17, 2019Wed, Jul 17, 2019Fri, Jul 19, 2019Fri, Jul 19, 2019Sat, Jul 20, 2019Tue, Jul 23, 2019Fri, Jul 26, 2019Mon, Jul 29, 2019Mon, Jul 29, 2019Tue, Jul 30, 2019Wed, Jul 31, 2019Thu, Aug 1, 2019Fri, Aug 2, 2019Sun, Aug 4, 2019Fri, Aug 9, 2019Sun, Aug 11, 2019Fri, Aug 16, 2019Sat, Aug 17, 2019Sat, Aug 24, 2019Sat, Aug 31, 2019Sun, Sep 8, 2019Fri, Oct 4, 2019Sun, Oct 13, 2019Fri, Oct 18, 2019Sun, Oct 20, 2019Tue, Oct 29, 2019Chương 50 H nhẹ nhàng tình cảm. 🙆♀️❤️Sun, Nov 10, 2019Chương 51 Hôm qua thịt ít thì hôm nay thịt nhiều > .Mon, Nov 11, 2019Mon, Nov 25, 2019Sat, Dec 7, 2019Chương 54 - Phiên ngoại đặc biệt đêm thất tịch thú Dec 21, 2019Sat, Dec 21, 2019Sat, Dec 28, 2019Sat, Jan 4, 2020Sat, Jan 4, 2020Sat, Jan 18, 2020Sun, Jan 19, 2020Mon, Jan 20, 2020Tue, Jan 21, 2020Wed, Jan 22, 2020Thu, Jan 23, 2020Fri, Jan 24, 2020Fri, Jan 24, 2020Sat, Feb 1, 2020Mon, Feb 3, 2020Fri, Feb 7, 2020Sun, Feb 9, 2020Sun, Feb 23, 2020Mon, Feb 24, 2020Tue, Feb 25, 2020Wed, Feb 26, 2020Wed, Feb 26, 2020Fri, Feb 28, 2020Sat, Feb 29, 2020Mon, Mar 2, 2020Tue, Mar 3, 2020Chương 80 H sương sương 3Mon, Mar 9, 2020Wed, Mar 11, 2020Sun, Mar 15, 2020Sat, Mar 21, 2020Mon, Mar 23, 2020Thu, Mar 26, 2020Sat, Mar 28, 2020Mon, Mar 30, 2020Tue, Mar 31, 2020Wed, Apr 1, 2020Thu, Apr 2, 2020Fri, Apr 3, 2020Chương 92. H chậm nhiệt ==Fri, Apr 3, 2020Sun, Apr 5, 2020Tue, Apr 7, 2020Sat, Apr 11, 2020Sat, Apr 11, 2020Chương 97 - Phiên ngoại -Sun, Apr 12, 2020Truyện mới đã xuất hiện 🥴Tue, Apr 28, 2020Fri, Jul 31, 2020EDITOR BLACKOBS Nếu đã đọc 1 trong những truyện edit của tuii thì hãy ghé wall tui để đọc những truyện cover còn lại để ủng hộ tuii nha 🤍 97 Chương Lần đầu tiên Chaeyoung nhìn thấy Lisa là khi Lisa đang té từ cầu thang xuống. Thật ra đây là lần đầu tiên cô thấy người bất cẩn như vậy, mà điều làm cho cô không thể tưởng tượng được chính là cái người thoạt nhìn ngơ ngốc này lại là cảnh sát nhân dân, thế giới này rốt cuộc là làm sao vậy?? Nhưng vĩnh viễn cô cũng không biết, Lisa lần đầu tiên nhìn vào mắt cô đã bị cô bắt mất hồn, tuy rằng mặt không đổi sắc nhưng đã hồn xiêu phách lạc rồi!! " Chaengie, kỳ thật ngay lần đầu thấy chị em đã muốn chị, cô gái xinh đẹp như vậy em phải thu phục được, đỡ phải gây họa cho thế gian...". "Ăn cơm đi". Chaeyoung gần như đỏ mặt, đem miếng sườn bỏ vào chén tiểu tử nhà mình.22rose
Bỏ qua nội dung Tác phẩm Cảnh sát nhân dân có người yêu rồi – 人民警察有人爱 Tác giả Nhất Sinh Bán Nhàn – 一生半闲 Thể loại Bách hợp, hiện đại, cảnh sát, ngự tỷ thụ, 1×1, HE. Độ dài 97 chương Couple Diệp Tử & Tần Tiểu Mặc Editor BlackObs Tiềm Thuốc Bắc Nguồn truyện ———– ✣✣✣✪✣✣✣ ———– Giới thiệu Lần đầu tiên Diệp Tử nhìn thấy Tần Tiểu Mặc là khi Tiểu Mặc đang té lăn từ cầu thang xuống. Thật ra đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người bất cẩn như vậy, mà điều làm cho cô không thể tưởng tượng được chính là cái người thoạt nhìn ngơ ngốc này lại là cảnh sát nhân dân, thế giới này rốt cuộc là làm sao vậy?? Nhưng vĩnh viễn cô cũng không biết, Tần Tiểu Mặc từ lần đầu nhìn vào mắt cô đã bị cô bắt mất hồn, tuy rằng mặt không đổi sắc nhưng đã hồn xiêu phách lạc mất rồi! “Chị Diệp, kỳ thật ngay lần đầu tiên nhìn thấy chị em đã nghĩ muốn chị, cô gái xinh đẹp như vậy em phải thu phục được, đỡ phải gây hoạ cho thế gian…” “Ăn cơm đi”. Diệp Tử gần như đỏ mặt, đem miếng sườn bỏ vào trong chén của nàng cảnh sát nhà mình… ———– ✣✣✣✣✣✣ ———– PRC EPUB Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!! ٩๑˃̵ᴗ˂̵๑۶
cảnh sát nhân dân có người yêu rồi